Về tác giả của Antimoon, một người học Tiếng Anh thành công: Tomasz P. Szynalski

From Antimoon Translation Project

Tôi là ai?edit

Tên đầy đủ của tôi là Tomasz P. Szynalski. Trên trang web này, tôi được biết dưới cái tên Tom. Tôi sống ở Wroclaw, Ba Lan.

Tôi có bằng Thạc sĩ của Đại học Công nghệ Wroclaw. Tôi là người đoạt giải trong hai cuộc thi tiếng Anh toàn quốc ở Ba Lan (1998 và 2003) và là thành viên của Hiệp hội giáo viên tiếng Anh (IATEFL hay International Association of Teachers of English as a Foreign Language). Tác phẩm của tôi đã xuất hiện trong các ấn phẩm của Nhà xuất bản Đại học Cambridge và Pearson Education.

Từ năm 1998, tôi đã làm phiên dịch tiếng Anh-Ba Lan, giáo viên tiếng Anh và lập trình viên Web độc lập. Năm 2000, tôi thành lập trang web này cùng với Michal Ryszard Wojcik. Ngoài Antimoon, tôi đã phát triển một số trang web, trong đó phổ biến nhất là TypeIt, một bàn phím trực tuyến tuyệt vời để gõ các ký tự đặc biệt, và Online Tone Generator,, một tiện ích Web tiện dụng để tạo âm thanh. tôi cũng có một Blog. Bạn có nhớ nó không? Bạn đã học tiếng Anh như thế nào?

1. Thời gian đầuedit

Tôi bắt đầu học tiếng Anh khi tôi 6 tuổi. Trong 8 năm, tôi đã học tiếng Anh theo cách mọi người vẫn làm - bằng cách tham gia các lớp học tiếng Anh. Tệ một cách khủng khiếp. Tôi đã làm tất cả những gì giáo viên bảo tôi làm: tôi ghi chép, làm bài tập về nhà, mọi thứ. Nhưng tôi không nhận được kết quả nào. Ít nhất, không có kết quả ấn tượng nào cả. Tôi luôn là một trong những học sinh giỏi nhất lớp - tuy nhiên, việc đọc văn bản tiếng Anh cần rất nhiều thời gian, tôi mắc rất nhiều lỗi khi viết, cách phát âm rất tệ và tôi chỉ có thể nói tiếng Anh rất chậm. Tám năm trôi qua và đây là kết quả...

Mọi thứ trở nên tốt hơn một chút nhờ... game. Cuối cùng, khi tôi được mua cho chiếc PC đầu tiên vào năm 1991, tôi bắt đầu chơi rất nhiều Trò chơi mạo hiểm. Tôi đặc biệt yêu thích các trò chơi của LucasArts, chẳng hạn như loạt phim Indiana Jones, loạt phim Monkey Island và Day of the Tentacle. Khi chơi những trò chơi này, tôi đọc được rất nhiều câu tiếng Anh và sau một thời gian, tôi đã có được một chút “trực giác về ngữ pháp” (Ở đây tác giả dùng “grammar intuition”, ý nói đến phán đoán câu đúng hay sai ngữ pháp dựa trên cảm giác hoặc cái đã biết từ lâu).

Lần đầu tiên tôi nhận ra điều này là khi tham gia một cuộc thi tiếng Anh dành cho học sinh tiểu học. Khi xem xét các câu hỏi ngữ pháp, tôi nhận thấy rằng đôi khi tôi có thể đưa ra câu trả lời đúng chỉ vì nó nghe “đúng” và phần còn lại nghe có vẻ “sai”. Tôi cũng nhớ được các câu đã thấy trong game. Ví dụ, khi tôi xem một câu hỏi về thì hiện tại hoàn thành, tôi sẽ nhớ một câu ở thì hiện tại hoàn thành mà tôi đã thấy trong game. Lần đầu tiên tôi nghĩ có lẽ bạn không cần giáo viên giải thích ngữ pháp cho bạn; có lẽ bạn có thể “hấp thụ nó” bằng cách đọc một đoạn Tiếng Anh. Phải chăng trò chơi mạo hiểm đã dạy tôi nhiều điều hơn là các lớp học Tiếng Anh đó?

2. Tôi có động lực và học cách tự họcedit

Tôi muốn nói với bạn rằng tôi bắt đầu học tiếng Anh một cách nghiêm túc vì tôi muốn cải thiện bản thân, giao tiếp với thế giới hoặc thậm chí đạt điểm cao và vì sự nghiệp tương lai nữa. Lúc đầu, bản năng cạnh tranh đã thúc đẩy tôi học.

Năm 1993, tôi đỗ vào trường trung học tốt nhất ở Wroclaw. Đó là một chương trình đặc biệt với rất nhiều lớp học tiếng Anh và một số lớp học nhất định (như toán và vật lý) được dạy bằng tiếng Anh. Tôi thực sự biết ơn những người tôi đã gặp ở đó, cả học sinh và giáo viên. Hai năm đầu tiên ở trường trung học rất quan trọng đối với tiếng Anh của tôi. Lúc đầu, tôi nghĩ mình sẽ làm tốt mà không cần nỗ lực nghiêm túc. Suy cho cùng, tôi đã đạt điểm cao nhất lớp trong bài kiểm tra xếp lớp đầu tiên và cho đến lúc đó, tôi vẫn là học sinh đứng đầu trong mọi lớp học tiếng Anh mà tôi tham gia.

Nhưng sau đó tôi nhận thấy có hai người khác – Wojtek và Michal (sau này trở thành cộng sự của tôi trong Antimoon) – khá ấn tượng. Wojtek có khả năng phát âm tiếng Mỹ rất tốt và tiếng Anh của Michal gần như hoàn hảo. Hơn nữa, mỗi lần tôi nghe họ nói, dường như họ có vốn từ vựng tốt hơn mình.

Bản tính cạnh tranh trong tôi trỗi dậy, cảm giác tức giận với việc có ai đó giỏi hơn mình. Tôi đã học Tiếng Anh từ năm 6 tuổi rồi đấy, chết tiệt, và tất nhiên là phải làm mọi giá để không bị thua. Tôi cần phải làm gì đó, nếu không tôi sẽ bị bỏ lại phía sau.

Từ điển dành cho người học bỏ túi Oxford - cuốn từ điển Anh-Anh đầu tiên của tôi. Từ lời khuyên của giáo viên tiếng Anh của tôi, ông Janusz Laskosz, tôi đã mua một cuốn Từ điển Anh-Anh và học cách đọc phiên âm trong đó. Ở nhà, tôi bắt đầu luyện phát âm các từ tiếng anh, chú ý nắm bắt sự khác biệt giữa các từ tương tự như FULL và FOOL. Tôi ngày càng phát âm tốt hơn các nguyên âm tiếng Anh như æ (nguyên âm trong cat) và ə (âm đầu của AWAY, còn được biết là schwa).

Mặc dù thực tế rằng cách phát âm Anh Anh là tiêu chuẩn ở các trường học ở Ba Lan, Wojtek, Michal và tôi đều quyết định học phát âm Anh Mỹ. Thật thú vị khi đi ngược lại quy luật và tiếng Anh Mỹ mang đến nhiều lựa chọn nội dung thú vị hơn, chẳng hạn như TV shows và phim. Tôi bắt đầu nghe các bản ghi âm (chẳng hạn như Shaggy Dog Stories) và bắt chước những cụm từ mà tôi thường nghe. Mỗi ngày sau khi tan trường,Tôi đã xem truyền hình Mỹ (ví dụ: CNN International, Cartoon Network). Kết quả là tôi ngày càng hiểu tiếng Anh nói hơn. Tôi cũng đang chọn lọc một số từ và cụm từ mà tôi có thể sử dụng trong câu của riêng mình.

Trường trung học của chúng tôi khác thường ở chỗ nó có một vài giáo viên người Mỹ. Tôi quyết định tận dụng cơ hội này nhiều nhất có thể. Tôi đến gặp họ giữa giờ học và bắt đầu trò chuyện về những chuyện hàng ngày. Đôi khi, khi lớp học xao nhãng,, tôi phải dành cả 45 phút để nói chuyện với giáo viên, trong khi các bạn cùng lớp của tôi nói chuyện với nhau. Khi tôi nói, tôi đảm bảo sử dụng ngữ pháp đơn giản để tránh mắc sai lầm.

Sau 2, 3 tháng như vậy, tôi không còn ngại nói nữa. Chắc chắn, tôi thường gặp khó khăn trong việc tìm từ thích hợp, tôi chưa bao giờ sử dụng câu điều kiện, thì quá khứ hoàn thành hay các thứ tương tự và kỹ năng viết quá tệ (viết đòi hỏi vốn từ vựng tốt hơn nhiều so với nói). Nhưng tôi thường có thể diễn đạt ý nghĩ của mình với ít lỗi và cách phát âm khá tốt, ngay cả khi nó nghe như một đứa trẻ.

Đó là lúc động lực của tôi bắt đầu thay đổi. Cảm giác cạnh tranh vẫn còn đó nhưng bây giờ tôi cũng được thúc đẩy bở sự tận hưởng những tiến bộ của bản thân và những khả năng mà nó mở ra. Thật là thú vị khi phát âm một từ giống như người Mỹ, sử dụng một cụm từ mới học hoặc xem TV bằng tiếng nước ngoài và có thể hiểu được!


(Bản dịch vẫn đang được hoàn thiện, hiện tại đã xong mục 1 và 2)